Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2019

Bức thư gửi chính bản thân

Hình ảnh
  "Tao biết bây giờ mày đang rất mệt mỏi, việc học mơ hồ, tương lai mơ hồ, cuộc sống này cũng mơ hồ đối với mày, thậm chí sức khỏe của mày cũng chống lại mày. Có những ngày, mày chẳng làm gì ngoài ôm chặt tâm hồn mình, rồi vùi đầu vào mớ bòng bong tự mình tạo ra, tự huyễn hoặc mình bằng những cơn mơ không có thật... Tao biết, mày đang cô đơn. Nỗi cô đơn này, chỉ mình mày mới hiểu, người ngoài căn bản không hiểu mày đang muốn gì, cần gì ở họ... Tao biết chứ, mày đang khủng hoảng đúng không? Nhưng mày ạ, những thứ đó khiến tuổi 19 của mày trở nên nhạt nhòa, xám xịt và chán chường biết bao! Làm sao đây, mày phải sống thôi, chứ đừng tồn tại. Mày phải mạnh mẽ mà đối mặt thôi, mỗi ngày mài mặt mình vào màn hình máy tính, mỗi đêm mệt mỏi bài tập và vô vàn công việc cứ ập vào đầu. Mày vẫn phải tiếp tục. Đằng sau mày, bố mẹ, ông bà ngày một già đi. Em của mày ngày một trưởng thành, mày phải cho nó một tương lai tốt đẹp, phải không nào? Còn nữa, giấc mộng với người mày thương, đi đến nơi m...