Bình yên năm ấy... vụt khỏi tay
Mình đã từng nghĩ rằng, mình sẽ yêu cậu, yêu cả một kiếp, hoặc có thể, coi cậu là chấp niệm, cả một đời. Đã bao lần mình vô tình nghe được những cuộc chia ly đầy đau đớn. Cho dù họ đang ở trong độ tuổi xuân xanh, đứng tuổi, hay thậm chí là lá cội đi nữa, tất cả đều khiến cho mình thấy nhói lòng, tuyệt nhiên không khỏi tiếc thương. Không lẽ mọi chuyện tình trên nhân thế, cũng như hoa cỏ, có lúc chớm nở rồi sẽ có lúc tàn phai. Mình cũng đã từng nghe về sức mạnh của thời gian. Thời gian thay đổi tất cả, thay đổi màu lá, thay đổi hương hoa, thay đổi thế giới, thay đổi lòng người. Thời gian có thể bù đắp yêu thương, nhưng rồi cũng có thể phai nhoà đi tất cả. Thời gian khiến cho tình yêu đôi lứa bất chợt tàn lụi, hay chi ít cũng vơi bớt dần đắm say. Nghe thật tàn nhẫn phải không, đến mình còn cảm thấy run sợ. Nhưng với bản chất cố chấp vốn có, mình chưa từng công nhận sức mạnh của thời gian. Mình cứ đinh ninh rằng lòng người sẽ chiến thắng tất cả, tin rằng tình yêu của mình dành cho cậ...