Đi về nơi xa
Gã lê lết cái thân thể bốc mùi tanh của máu trên con đường thưa thớt người. Trên tay gã là con dao lấm lem màu đỏ cùng những mảnh thịt vụn nơi đầu dao, bàn tay gã đỏ chói cái màu hôi tanh của người. Gã đi như kẻ say rượu, thân thể xiêu vẹo, loạng choạng trên con đường mòn không biết điểm đến. Những ánh sáng nơi đèn đường chiếu lên thân thể hôi thối, gớm ghiếc, chiếu lên cái bóng kéo dài phía sau gã nơi con quỷ đang ngự trị. Gã nghĩ, đích đến của mình là nơi đâu? Là về đâu khi nhà chẳng còn, là nơi nào khi người thân đã không còn nơi đây? Gã còn nhớ bản thân từng có một gia đình đầm ấm thế nào, có vợ, có con, có công ăn việc làm ổn định. Mỗi khi đi làm về, gã luôn được chào đón bằng cái ôm của những cô con gái bé bỏng, được người vợ hiền đảm đang nấu cho mỗi bữa cơm ngon mỗi ngày, hơi ấm gia đình luôn ôm ấp gã và trao những cái hôn dịu nhẹ. Gã thích nghe những đứa con của mình nói về tương lai, nói về ước mơ sau này, cô gái lớn thì muốn làm giáo viên, cô gái nhỏ thì thích ca hát v...