Mưa

 


Mưa rơi tí tách bên ô cửa nhỏTớ nằm yên nghe tiếng gió thì thàoĐã rất khuya, rất lâu và rất cũLiệu bên ấy đã say giấc ngủ chưa?
Bài viết trước đó: Hóa ra, trưởng thành lại khó khăn như thế

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Từng thương một người đến nao lòng!

Tại sao tôi thích màu đen

TÔI ĐÃ VƯỢT QUA TRẦM CẢM NHƯ THẾ NÀO?