Đừng yêu người như anh
Tốt nhất là đừng dây dưa với hạng người như anh, một kẻ ích kỉ và tồi tệ...
Chưa từng được hiểu và chẳng bao giờ muốn hiểu hay đơn thuần là chấp nhận cái cảm xúc của người khác. Cứ bắt ép mình phải cười thật tươi nhưng trong lòng lại ngỗn ngang những đớn đau, dằn vặt.
Có lẽ anh đã quá bi quan và sống một cuộc sống không mấy là tin tưởng vào con người, kể cả tình yêu...
Anh không muốn em phải hao tâm, tổn phí vì những kẻ mạo danh người tốt để nói yêu em, bên cạnh em và rồi chẳng biết họ sẽ làm gì tiếp theo với người con gái yếu đuối vốn đã mang một vết thương hoen rỉ nơi tâm lòng.
Anh chẳng thể tin được bất kì một ai ngoài kia cả, lòng người không đáy, giả tạo đến vô tâm, đôi khi anh lại chẳng còn tin anh nữa, em ạ.
Anh sợ, sợ rồi một ngày nào đó bất giác em lại bị tổn thương, sợ em sẽ gục ngã mà không một ai dang tay ôm em vào lòng.
Con người không bao dung như em nghĩ, họ đủ tuyệt tình để dẫm đạp lên một tình yêu mà sống, mà trưởng thành.
Nếu như sau này có tình cờ em muốn yêu, thì xin em nên cân nhắc trước mọi thứ..
Đừng cầu mong gì nhiều ở những thứ ngọt ngào, phù phiếm, mà hãy cầu mong khi chấp nhận yêu một ai đó và khi ở cạnh một ai đó, em thấy mình được là chính mình.
Không phải như thế này, như thế nọ giống như những con người đã từng bắt buộc, chèn ép và lợi dụng tình cảm của em.
Em phải yêu thương mình trước và em phải đủ mạnh mẽ để khiến cho người khác thấy rằng em vẫn có thể sống tốt mà không cần tới tình yêu của họ.
Như vậy thì may ra trong hàng tá bi kịch của cuộc đời em mới tường tận được một trái tim trần trụi chân thành yêu em, trân trọng em.
Sau cùng, chúc em một đời bình an..!!
"Chỉ hy vọng đi qua năm tháng con tim khô cằn sẽ không trở nên hoang dại, vì sau cơn hỏa hoạn nó đã chẳng còn tha thiết một trận mưa."
Bài viết trước đó: Tại sao tôi thích màu đen?
Nhận xét
Đăng nhận xét