Bữa ăn cuối cùng

 


Gần đây, Nó thường xuyên bị lũ học sinh lớp trên bắt nạt. Chúng hay đứng ở những con đường mà Nó bắt buộc phải đi qua trên đường đến trường và lấy hết tiền của Nó. Nếu Nó ngoan ngoãn đưa hết tiền của Nó cho chúng, chúng sẽ để Nó đi. Còn nếu không, chúng sẽ đánh Nó một trận rồi lục lọi và lấy hết bánh kẹo lẫn số tiền mà Nó có. Đó là lần thứ mười ba Nó bị chúng chặn đường. Hôm nay, Nó không đem theo nhiều tiền. Mấy đồng xu lẻ Nó đưa chúng quá ít để làm thỏa mãn lòng tham của chúng. Vậy là... y như rằng, Nó lại bị chúng đánh một trận.

Thằng to béo nhất đám tiếp tục giở trò cũ lục lọi cặp Nó, hắn móc ra một chiếc túi nilon đựng đầy bánh. Phát hiện đó khiến hắn vui vẻ và ra lệnh cho những đứa khác thả Nó ra. Cả lũ hả hê chia nhau những chiếc bánh của Nó, bỏ lại Nó ở đó với chiếc mũi đang chảy máu. Trước khi chúng đi, Nó cố hét lên:"Trả lại đây, đó là bánh mẹ tôi mua cho tôi!" Nhưng hiển nhiên chẳng đứa nào buồn quan tâm hay ngó lại nhìn Nó. Và cũng chẳng đứa nào nhận ra Nó đang mỉm cười cả. Đó hẳn sẽ là bữa ăn cuối cùng của chúng. Nó thầm chúc chúng ngon miệng khi thưởng thức những chiếc bánh tẩm thuốc chuột.

Bài viết trước đó: Cũng lâu rồi nó chưa về nhà

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Từng thương một người đến nao lòng!

Tại sao tôi thích màu đen

TÔI ĐÃ VƯỢT QUA TRẦM CẢM NHƯ THẾ NÀO?