Ngũ Ngôn #5

 


Những năm liền vất vả,
Giờ cũng đã xa rồi.
Chỉ còn lại hồi ức,
Về một khoảng thanh xuân.


Cậu hỏi tớ có buồn không?
Đương nhiên là có chứ,
Nhưng buồn thì sao chứ?
Cũng chẳng thể quay lại,
Những ngày vui nhất đời.


Mong cuộc sống sau này,
Của các cậu vẫn ổn.
Mong dù sao đi nữa,
Chúng mình chẳng quên nhau.

Bài viết trước đó: Đã quá muộn rồi


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Từng thương một người đến nao lòng!

Tại sao tôi thích màu đen

TÔI ĐÃ VƯỢT QUA TRẦM CẢM NHƯ THẾ NÀO?