Tôi hiểu rõ
Tôi biết rõ phần nào mình đã đuối sức. Chỉ là tôi hiểu được cho đến khi tôi ngã gục nằm sõng soài trên chiến tích dẫu là thành công hay thua cuộc, thì chí ít nó đã là sự nỗ lực cuối cùng của bản thân mình trong thời điểm đó.
Chẳng hạn như đời người.. con người ta ít nhất phải có một vài đôi ba lần phủi tay với tất cả, mặc cho kết cục có như thế nào, miễn là can tâm. Và tôi đã dùng chính lá bài định mệnh để tất tay cho ván cược vốn chưa bao giờ là sòng phẳng.. rồi tự cười, cười như một gã điên đãng trí, vô hình!!
"Sống đã là một sự lựa chọn, thì ngu muội với tôi mà nói cũng chỉ đơn thuần là một ý nghĩ dẫn con người ta tiến gần đến với cánh cửa tuyệt vọng, biên niên."
Bài viết trước đó: Đàn ông vốn ít khóc
Nhận xét
Đăng nhận xét