Chiếc hộp ký ức
Có khi nào bạn chợt nhớ về những ước mơ cũ kỹ nhưng đã từng đốt cháy bạn không? Những mơ ước thất lạc giữa màn hình lớn lên và trưởng thành?
Tôi từng mơ tạo ra một nơi nho nhỏ, hàng ngày pha trà hoặc nâng cốc cà phê, đêm về tổng cộng những người uống bia khua vào nhau mấy tiếng trong sáng. Và ở đâu đó, chúng tôi ký gửi lại nỗi buồn, ních vào một túi những niềm vui căng thẳng, và chếnh choáng về nhà trong cơn buồn bực nói. Nơi nhỏ bé ấy dành cho tất cả mọi người, với mọi loại trạng thái, nhưng khi bước về sẽ chỉ có những niềm vui leng keng trong túi.
Chính vì điều gì khiến bạn bỏ qua những ước mơ đó? Điều gì đã làm ra của chúng tôi vào hộp thời gian, và hiếm khi nào lấy lại được? Liệu những ước mơ bị bỏ quên ấy, từng rực rỡ như những ngọn lửa trong một đêm gió lạnh, có khả năng trở thành hiện thực lần nữa không?
Với Tôi, Tôi hy vọng là có thể. Và những gì lòng mình ước ao liệt, rồi sẽ có kết quả.
Bài viết trước đó: Chúng tôi vẫn thấy những áng mây
Nhận xét
Đăng nhận xét