Có lẽ là lời cuối

Anh tìm thấy

Trong góc sách mùa thu

Có tấm hình anh chụp em 

Từ mùa hạ

Nắng vàng oi ả

Tóc em bay phủ hết mây chiều

Anh không định kết thúc mọi điều

Nhưng có lẽ không còn gì tốt hơn cho chúng mình lựa chọn

Dẫu em mang nhiều chán nản

Vì theo ý em

Anh mang nhiều nông cạn

Nhưng

Quá khứ của hai ta thì vẫn mãi

Trời xanh mây quang và nắng vàng

Rồi hai chúng mình đàng hoàng 

Tạm biệt cuộc đời nhau.


Bài viết trước đó: Đừng yêu người như anh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Từng thương một người đến nao lòng!

Tại sao tôi thích màu đen

TÔI ĐÃ VƯỢT QUA TRẦM CẢM NHƯ THẾ NÀO?