Bạn đã rất mạnh mẽ


Trong thế giới nhỏ bé này, chúng ta đều đang cố gắng chia sẻ tình yêu của mình đến với người khác.
Nhưng, dù có cố gắng đến mức nào, những gì ta đã làm vẫn giống như sắp xếp một trò chơi ghép hình với những mảnh ghép còn dang dở.
Bởi vì kể từ ngày đó, chúng ta... Đã luôn tìm cách lấp đầy cái khoảng không trống rỗng trong chính trái tim vẫn còn đang chơi vơi.
Và, chẳng có cách nào là duy nhất.
Vậy nên đừng khóc.
Nếu không, tất cả chúng ta đều sẽ rơi nước mắt mất.
Tôi, bạn, cô ấy, cậu ấy, anh ấy, chị ấy,... Tất cả cũng chỉ là "con người" mà thôi.
Vậy nên chẳng thể nào có được lựa chọn đúng đắn nhất ở đây cả. Chúng ta đều cô độc.
Nhưng... Nếu như có một câu trả lời khác vào khoảng khắc ấy, thì chúng ta của bây giờ... Liệu sẽ có khác đi chăng ?
Vậy thì niềm đau này sẽ biến mất chứ ?
"Tất cả những cảm xúc ấy, tất cả những đau thương, tất cả sự thống khổ dày vò, tất cả, tất cả những thứ đó chúng ta sẽ chia sẻ cùng nhau. Đó cũng chính là chia sẻ tình yêu"
Vậy nhé.
Nếu như một ngày, trái tim bạn không biết phải đi đâu, thì tôi sẽ là người ôm lấy tất cả, nhẹ nhàng như nâng niu những bụi sao.
Cả cái cách vụng về mà tất cả chúng ta đều đang sống, tôi cũng muốn có thể ôm chặt lấy.
Phải.
Và, vào sáng ngày mai, trong khoảnh khắc mặt trời ló rạng, giữa những khoảng không của bầu trời đằng đẵng, cũng giống như vầng thái dương, chúng ta, rồi cũng sẽ ổn thôi.
Chúng ta vẫn sẽ tiếp tục cuộc sống này, bình thường như không có gì đã xảy ra.
Chúng ta vẫn sẽ tiếp tục vùng vẫy trong vòng xoáy của đời thường, chỉ vì một lí do mà chúng ta đã cho rằng là đáng để tiếp tục gắng gượng.
Này, tôi mừng vì bạn đã ở lại. Tôi mừng vì bạn vẫn còn ở đây.
Từ tận đáy trái tim tôi.
Bạn đã rất mạnh mẽ.

Bài viết trước đó: Mùa Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Từng thương một người đến nao lòng!

Tại sao tôi thích màu đen

TÔI ĐÃ VƯỢT QUA TRẦM CẢM NHƯ THẾ NÀO?