Cơn mưa cuối hạ
Anh tìm những bài nhạc trong đêm, dáng vẻ của chúng khác nhiều so với lần cuối cùng 2 đứa cùng nghe. Khác nhiều như khi anh đọc lại cuốn sách năm nào có chuyện kể về những người yêu nhau, nay là quá khứ. Có một loại cảm giác an tĩnh hơn là yêu. Anh vẫn nghĩ mọi người sẽ đi một vòng tròn, sau thích là yêu, sau yêu là thương, sau thương là một vòng tròn trở về cái đích đầu tiên, bắt đầu thích một người nào đó mới. Có lẽ mọi chuyện không đơn giản như thế. Có lẽ mọi chuyện không đơn giản như việc em muốn yêu một ai, thì người đó sẽ ở lại và nắm tay đến sau cùng cuộc đời nhỏ. Không đơn giản như mình đi một vòng luân hồi thấy tất cả phân tách ra từng giai đoạn, biết đâu là lúc sự yêu thích bắt đầu, biết đâu là niềm thương, biết đâu là đổ vỡ. Chúng mình chỉ nghĩ là đã hết yêu, một buổi chiều muộn sau hiên nhà thấy mưa rơi qua kẽ lá, nắm tay gầy không cất được hết từng ấy giọt nước vào lòng, ủ ấm chúng, làm bốc hơi những điều cuối cùng của mùa hạ. Những điều cuối cùng của mùa hạ đã tan vỡ dưới...