TÔI ĐÃ VƯỢT QUA TRẦM CẢM NHƯ THẾ NÀO?
Tôi đã cho phép bản thân mình được đau khổ Từng có khoảng thời gian tôi cảm thấy mình chẳng khác nào một con cá bị mắc cạn vậy, có cố gắng vùng vẫy thế nào đi nữa cũng không thể thoát được. Càng giãy giụa tôi càng mệt mỏi. Có lúc quá kiệt sức, tôi đã không chịu được mà tâm sự với người của mình. “Mày ơi! Chắc tao bị trầm cảm rồi...” Nó liền nói với tôi: “Là do mày nghĩ nhiều quá đó! Cười nhiều lên! Suy nghĩ tích cực hơn! Ra ngoài giao lưu nhiều đi. Cũng đừng có nghĩ là mình bị bệnh này bệnh kia nữa!”. Nó đâu biết? Thật ra tôi bị trầm cảm chứ không bị ‘ngơ’. Những đạo lý đó tôi đều hiểu cả! Nhưng hiểu rồi thì sao? Vẫn là không làm được. Càng đọc nhiều về những lý luận phải tích cực, phải nghĩ tốt lên tôi càng rối răm! Tôi cảm thấy mình cực kỳ nhu nhược và yếu đuối, khi ngay cả việc vui vẻ cũng không làm được. Người ta chỉ cười một cái thôi, mà có khi...