Từng thương một người đến nao lòng!
Từng thương một người đến nao lòng, vậy mà cũng có một ngày mình tự tay cắt đứt mọi liên lạc, nhìn họ dần dần hòa vào biển người ngoài kia, không còn trong tầm mắt nữa. Mình và họ chẳng có gì nhiều, vài ba câu chuyện đã cũ, vài dòng tâm sự trên một tài khoản đã xóa đi. Những cuộc gọi mỗi đêm chỉ để nói những chuyện trên trời dưới đất. Những đoạn chat voice thủ thỉ vài câu chuyện thường nhật. Những âm thanh nức nở cố kìm nén khi biết cả hai phải đi về 2 phía khác nhau. Chẳng thể cùng nhau như lời ước hẹn. Mình cũng biết rằng, những ngày tháng không có mình, họ vẫn sống an yên vui vẻ. Họ không cần mình trong cuộc đời của họ. Loay hoay thật lâu và dày vò thật khổ sở. Đến cuối cùng mình đã có can đảm buông mọi thứ xuống. Mình cảm thấy mơ hồ về mình trong nhiều ngày qua. Có gì đó như đi qua một cơn mê, mọi ưu tư phiền muộn đều đặt ở họ. Cảm tưởng như cuộc sống của mình đã lỡ đi một nhịp khi họ rời đi, mặc dù mình và họ chưa thật sự ở bên nhau quá lâu. Dù rằng không phải là lần đau nhưn...